60 %

Xin Chào, Cậu Em Khác Người! nhận được 5 lượt đánh giá được xác thực với số điểm trung bình 6.20.

Cộng đồng (5)

LoveFILM_HN 1

Phim đầu tay của đạo diễn, nhạt nhòa, kịch bản gãy liên tục. Các chi tiết hời hợt, nhưng khéo lấp liếm bằng những thủ thuật.
Ra khỏi rạp mà quan sát khán giả chả có biểu hiện cảm xúc gì

Linh Rùa 8

Cảm giác như phim làm về đề tài gia đình của Hàn chưa bao giờ hết hot vẫn có bi thương nhưng không quá u uất thay vào đó là câu chuyện dễ thương tình anh em!

zuilopez.vn 9

Sau Lalaland và BR2049, lại thêm một phim siêu hay để nhớ. Phim rất hóm hỉnh và rất đời, có lẽ cũng là phim gần vs hình ảnh con ng Việt Nam nhất. Từ công việc phát tờ rơi, phục vụ quán ăn, những cảnh ngồi xem bus trầm ngâm hay đi xe khách. Mình tự hảo bao h thì VN mới có đc những thiên tài như vầy? Có thể phim chỉ là hư cấu nhưng rõ ràng cách mà cậu em Jin Tae (Park Jung Min) biểu lộ quá xuất thần. Thường thì các phim LBH đóng a luôn tỏa sáng nhất, tuy nhiên có lẽ phim này Park Jung Min mới thực sự là ngôi sao sáng, bên cạnh việc học đàn piano (không biết bạn này có biết chơi piano sắn chưa?), cách biểu diễn cho đến những cảnh sống đời thường, biểu cảm khuôn mặt tay chân thực sự tuyệt, hẳn là phải nghiên cứu kỹ về các bệnh nhân tự kỷ lắm thì mới có đc sự nhập vai tốt như vậy? Vì là phim về piano nên xuyên suốt phim là những bản nhạc cổ điên đầy say mê, âm nhạc của phim quá sức tuyệt đỉnh. Bên cạnh 2 nam chính thì dàn dv của phim cugnx toàn những cái tên gạo cội hội tụ đầy đủ trai xinh gái đẹp. Mặc dù không có nhiều nút thắt quá gay cấn, và những tình tiết cũng ko quá mới mẻ nhưng phim đủ buồn để lấy đi nước mắt, đủ vui để mọi thứ không trở nên quá ủy mị. Bộ phim này có lẽ mình sẽ còn xem lại nhiều, một phần vì âm nhạc, một phần vì những tình tiết giản dị đậm chất gia đình, và một phần nó sẽ như một bài học luôn nhắc nhở bản thân.

Maii 8

Mô tuýp dù cũ nhưng dẫn dắt hợp lý, cảm động, diễn xuất tốt, âm nhạc rất hay. Bất ngờ là diễn viên đóng vai Jin-tae chưa bao giờ học piano, vậy mà lên hình điêu luyện hết biết. Phim không tệ, hợp với gia đình, đi xem chung vs cha mẹ sẽ rất hay

DQ 5

Chừng nào thì Hàn Quốc mới ngừng cái motif phim bị bệnh hiểm nghèo, chết chóc rồi khóc lóc?

Là một trong những khán giả VN đầu tiên xem phim này, mình xin tặng cái phim "nghe nói là đang gây bão phòng vé bên Hàn" này một quả cà chua thối. Mang những yếu tố dễ tạo xúc cảm như tình cảm gia đình hay mắc bệnh tự kỷ, bệnh ung thư vào chỉ là cách để lấp liếm đi một kịch bản tầm trung thiếu logic và chỉ có thể lấy nước mắt được với những khán giả nông cạn, dễ dãi. Cốt truyện dễ đoán đến mức cứ vừa nghĩ trong đầu thế nào thì ngay sau đó phim diễn ra như vậy. Có thể người Hàn quen lớn lên trong những thể loại máu trắng, ung thư như "Bản tình ca mùa đông", "Trái tim mùa thu" hay "Giày thủy tinh" rồi nên với phần đông họ những phim như này là xuất sắc. Còn với mình thì mình ngán ngẩm đến nỗi chẳng có thời gian cho cảm xúc nữa. Nhiều nhân vật trong phim có những lý do, động cơ khó hiểu trong hành động của họ và chẳng thể gây thiện cảm cho mình. Mà khi mình đã chẳng quan tâm đến các nhân vật nữa thì dù biến cố lớn bé gì xảy đến với họ cũng chẳng thể tạo cảm xúc cho mình. Thấy bên cạnh bạn nữ khóc như mưa mà hơi bất ngờ. Đúng vậy, cứ gọi mình là "vô cảm" nếu các bạn muốn, nhưng mình chỉ nói đúng những gì mà mình nghĩ thôi.

Tóm lại, phim không tệ nhưng cũng không gọi là quá hay. Vớt vát nhiều nhất cho phim với mình thực ra là những tình tiết hài bởi có khi chúng còn hợp lý hơn là những tình tiết nghiêm túc trực tiếp ảnh hưởng đến cốt truyện. Chỉ muốn khuyến cáo rằng nếu có bạn nữ cuồng phim Hàn nào xem xong phim về ca thán "đây là một tuyệt tác", "sẽ lấy đi vô vàn nước mắt của nhiều người" thì chỉ nên tin những lời đó ở mức tương đối thôi...
Xem thêm
Loading...

End of content

No more pages to load